Hành trình khám phá thành phố Zurich đối với tôi là những kỷ niệm thật tuyệt vời và đáng nhớ. Đến Zurich bằng chuyến xe Flixbus từ Colmar, lúc ấy đã hơn 9 giờ tối. Tôi kéo chiếc vali trên những con đường lót đá cổ của Zurich, nhiều nhà hàng bên dòng sông Limmat vẫn thắp sáng đèn và rộn ràng tiếng cười nói của người bản xứ và khách du lịch. Ngoài trời mưa vẫn cứ lất phất rơi tạo nên một bầu không khí vô cùng lãng mạn.
Đánh một giấc thật ngon sau chuyến đi dài, tôi chợt choàng tỉnh giấc khi ánh nắng đầu tiên chiếu qua ô cửa sổ nhỏ, báo hiệu một ngày nắng đẹp rực rỡ tại thành phố này. Zurich chào đón tôi bằng một vệt nắng ấm dài và chói chang. Không khỏi vui mừng, tôi rảo bước quanh những cây cầu, chụp ngay cho mình những bức hình check-in ưng ý. Hình như thành phố đang tổ chức một lễ hội nào đó, tôi để ý thấy rằng có những màu sắc tuyệt đẹp được dệt trên những lá cờ treo khắp các dãy phố và dòng người cũng tấp nập hơn. Khi về khách sạn, tôi mới biết ở Zurich đang diễn ra lễ hội giao mùa, thời khắc chuyển giao giữa cái đông lạnh lẽo thay bằng nắng xuân ấm áp. Vào những ngày này, người ta sẽ đem một hình nộm người rơm đốt cháy để tượng trưng cho việc mùa đông đã tan chảy, nhường chỗ cho mùa xuân trong lành tràn về muôn nơi.
Zurich rất đáng yêu! Chỉ cần đi dạo một vòng bên dòng Limmat, tôi đã có thể thấy được trọn vẹn cả thành phố, ngắm nhìn Zurich thật bình yên với những chú thiên nga bơi lội trên mặt hồ tĩnh lặng, những tia nắng len lỏi làm ánh lên màu cờ sặc sỡ treo khắp phố cổ. Khu phố cổ Zurich hay còn gọi là Die Altstadt (phố cổ theo tiếng Đức) có rất nhiều ngôi nhà cổ kính, những con đường, bức vách đá trải dài hun hút. Nơi đây thật sự rất hoài cổ, đúng với những gì tôi tưởng tượng về một nơi mang đến nhiều vẻ đẹp của kiến trúc cổ điển cùng cách sinh hoạt theo truyền thống của người dân địa phương. Như đã từng đi qua nhiều phố cổ của Warsaw, Praha, Riga, Tallinn, Amsterdam, tôi cũng vô cùng ấn tượng với nơi này.
Phố cổ Zurich đặc trưng bởi những con đường chỉ dành cho người đi bộ, được lát đá cuội, hai bên đường là những ngôi nhà đẹp như tranh vẽ, có nhiều ngôi nhà đã tồn tại từ thời Trung cổ. Đi dạo xung quanh và tận hưởng bầu không khí bình yên, hoặc ngồi ở một nhà hàng hay quán cà phê địa phương để thưởng thức một tách cà phê nóng hổi, thơm lừng, bạn sẽ cảm thấy đầy thư giãn và cảm nhận rất rõ cái đẹp thi vị ở nơi đây.
Một số phần của khu phố lại mang đậm giá trị lịch sử như Lindenhof được xây dựng trên các khu định cư của người dân. Những toà nhà cũ nhất đã được xây dựng vào thế kỷ 13 sau Công nguyên nhưng vẫn bảo tồn khá tốt và sừng sững tồn tại cùng thời gian. Nếu bạn không phải là người yêu thích lịch sử, một góc khác của phố cổ vẫn đủ sức quyến rũ bạn bởi không khí náo nhiệt về đêm của các quán bar, nhà hàng, vũ trường luôn sôi động, tấp nập du khách.
Nắng ấm đến nhanh, nhưng những cơn mưa phùn cũng kéo đến nhanh không kém. Một ngày khám phá Zurich của tôi còn là những khoảnh khắc đi dạo dưới mưa, mặc chiếc áo khoác đen phủ lông ở cổ mà cứ thế thong thả bước đi. Mưa dù mưa có lớn nhưng vẫn không như mưa Sài Gòn, vẫn có thể nhảy nhót theo từng giọt mưa rơi.
Tôi ra bờ hồ Zurich ngắm những ngọn núi phủ tuyết trắng phía xa xa, nhưng trong áng mây mù của ngày hôm nay, điều ấy gần như khó khả thi. Tầm nhìn lúc này chỉ giới hạn tới khung cảnh bầy thiên nga trắng muốt tung tăng trên hồ nước xanh biếc cùng cây cầu cảng với những chiếc cano đang neo nghỉ. Hơi tiếc khi chỉ thấy được lờ mờ hình ảnh những ngọn núi cao nhưng cũng đủ thấy chúng hùng vĩ và hoành tráng đến nhường nào.
Leo lên một quán cà phê sách ở trung tâm Zurich, tôi chọn cho một góc nhỏ ở phía ban công, đọc một quyển sách hay, nhâm nhi cốc chocolate Thụy Sĩ nóng hổi, ngon tuyệt và ngắm nhìn những chiếc tram xanh trắng lướt qua đường ray giữa khu phố. Tram là một phương tiện di chuyển công cộng khá phổ biến ở Thụy Sĩ (gần giống với tàu điện), là một phần không thể thiếu trên đường phố của Zurich kể từ những năm 1880 khi tram chạy bằng ngựa đầu tiên được áp dụng. Di chuyển bằng tram cũng là một trong những điều thú vị trong chuyến hành trình khám phá Zurich của tôi. Những lần leo lên tram, xuống tram cảm giác luôn thật từ tốn và không hối hả, đúng với nhịp sống của thành phố thanh bình này.
Chỉ những điều nhẹ nhàng như thế thôi, cũng đủ khiến tôi cảm thấy Zurich thật dễ thương! Có lẽ không hào nhoáng như bao thành phố xa hoa khác ở châu Âu, nhưng thật sự khiến tim mình rung động tự hỏi: “sao tôi lại ở nơi lãng mạn này ngắm mưa chỉ một mình”.
Bài và ảnh: Lý Thành Cơ